Tháng 11! Tháng của những khoảnh khắc cuối thu đang dần trôi theo dòng người vội vã. Tháng của những hoài niệm dấu yêu còn đọng lại trên đôi mắt người thương.
Tháng của những cơn gió rét đầu đông xuất hiện trong những buổi sớm mai đầy sương mù giăng tỏa. Tháng của những ký ức mỏng manh mùa lá vàng còn lưu giữ, thi thoảng ùa về làm cho những mảnh tình nửa vời bất chợt thấy bâng khuâng.
Tháng của những buổi chiều tà trầm mặc trôi nhanh mang theo những cơn gió nhẹ êm như gót ngà người thiếu nữ. Ngày chưa kịp trôi qua mà đêm đã vội tìm về…
Tháng 11! Thi thoảng thấy đâu đó có tiếng cười đùa của lũ học sinh, làm gợi nhớ đến một thuở học trò, với những kỷ niệm bên bạn bè, thầy cô, bên ngôi trường xưa yêu dấu… đứng nhìn ngắm khoảng trời xanh mà lòng thấy nhẹ nhàng, xao xuyến. Bỗng nhớ về một ánh mắt, nụ cười thời tươi trẻ nhất…
Tháng 11 vẫn âm thầm lặng lẽ, như gợi nhắc công ơn của những người lái đò bên sông tận tụy, hay như người ươm mầm xanh cho cuộc sống.
Còn lắm những điều mới lạ đang chờ ta phía trước! Yêu lắm tháng 11 ơi! “Em về rồi! Tháng 11 chiều nay. Theo gợn gió nắm bàn tay trở lạnh. Những vàng thu cũng ngơ ngác trên cành. Vài giọt nắng chẳng làm hanh mùa nữa”
Tháng 11… Hoa sữa rơi những nụ hoa cuối cùng, níu kéo cả một mùa sắp qua. Nhưng lập đông rồi, hoa sữa vẫn thơm kì lạ. Hương thơm khao khát, cháy bỏng của một mùa hoa xin cháy hết mình, để rồi sẽ lặng lẽ nhường chỗ cho gió đông. Và hoa sữa ấy, như những kẻ vẫn đang sống trọn từng ngày lãng du với cuộc sống này. Đi cho đến tận cùng con đường bằng sự sống thật…
Tháng 11… Gió cứ gió… Gió vùi mình vào đêm sâu thẳm với một niềm lạnh lẽo ngập đầy nhưng lại bừng tỉnh trong những ban mai thật ngọt ngào. Và em, trong nỗi cô đơn quay quắt của lòng mình, chỉ muốn vùi mình vào cơn gió kia, để gió mang đi. Để gió không còn phải đơn côi đi hết cái ngõ vắng của mình… “Tháng Mười Một mang màu gì anh ơi? Em không còn thấy mình chơi vơi nữa. Không thấy mình chênh vênh như hôm bữa Tự hỏi lòng: – Liệu có thể tin anh?”
Này những cô cậu học trò chỉ mong mình như bé lại, cuộn tròn người trong chăn, ngó ra ngoài, biếng nhác nhìn qua ô cửa sổ rồi muốn thời gian như ngừng lại để được ngủ nướng thêm một chút.
Tháng 11 là tháng chuyển giao trước khi bắt đầu một kết thúc để bắt nhịp vòng quay mới. Vậy nên là một tháng đệm, gieo hy vọng, gặt hái thành công.
Tháng 11 về mang theo hơi lạnh, để người với người sưởi ấm cho nhau. Ta đón đưa nhau, kiếm tìm nhau trong những buổi chiều ngược gió.
Tháng 11 à, chào em, đã sẵn sàng rồi những ngày Đông rất ấm!